Polly po-cket
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 
phan 17

 Nhưng hắn vẫn không nói gì. Cả hai cùng im lặng. Mỗi người đeo đuổi một suy nghĩ.


Chap 38: Cô ấy là ngươi tôi yêu

 Một tuần ở Okiawa, một tuần chìm đắm trong phong cảnh hữu tình và những câu chuyện truyện truyền thuyết đã đến lúc mọi người phải trở về.

 Nhũng chiếc trại được thu dọn gấp rút, những chiéc xe nối đuôi nhau dời khỏi, những thứ để lại chỉ là kỉ niệm về những tiếng cười, niềm vui.

 Ngồi trường cổ kính hiện ra trước mặt. Một tuần rời xa mà chỉ như mấy tiếng.

 Mọi hoạt động vẫn diễn ra như bình thường, chẳng có gì đặc biệt.

 Tuy nhiên…..

 Hôm nay tại căn tin:

 -Chị cho em hai xuất cơm cà ri và 2 hộp sữa. Đây là bữa trưa của nó và Ngọc My. Sẽ chẳng có gì khiến nó thắc mắc nếu không có cái ánh mắt ngưỡng mộ của chị bán hàng kèm theo hàng tá “kẹo đông” liên tục bắn vào nó.

 Cố bàng quan với mọi chuyện, nó bưng hai xuất cơm rồi bước đi. Theo sau nó là một câu nói mà nó không hiểu gid cả:

 -Con bé đó có phúc thật! Số bọc điều hay sao ấy!

 Nó ngồi xuống gần Ngọc My, cố thanh toán nhanh bữa ăn một cách nhanh chóng nhất nhưng:

 -Bạn đúng là chuyên gây chuyện giật gân đấy, Linh chan! Akêmi sốt sắng ngồi gần nó nói.

 Sau câu nói của Akêmi, hàng loạt ánh mắt đều hướng về phái nó, đầy đủ giống một nồi lẩu. Nó nuột nước bọt, rồi quay sang Akêmi hỏi:

 -Chuyện gì cơ?

 -Bạn chưa đọc bảng tin hay báo trường à?

 -Chưa! Nó lắc đầu.

 -Còn chị? Akêmi quay sang Ngọc My hỏi dồn

 -Đang đọc đây! Ngọc My đua tay lật trang rồi vớ lấy hộp sữa trên bàn rồi cho vào miệng thì..

 -Nam thần điện hạ vừa tuyên bố cậu là bạn gái chính thức!

 PHỤTTTTTTTTTTTT, Ngoc My bị sặc sữa lên tận mũi. Còn nó thì bị nghẹn cà ri.

 Lật nhanh mấy trang đầu(Ngọc My có thói quen xem báo từ cuối đến đầu). Dòng chữ: Triệu Thuỳ Linh - cô ấy là người tôi yêu được đăng khổ to ngay trang đầu làm Ngọc My một lần nữa phải sặc.

 Thế là đã rõ nguyên nhân của việc nó được “tặng kẹo” miễn phí”

 Bây giờ nhiệt độ của căn tin trở nên nóng hơn bao giờ hết, không khí ngột ngạt làm người khác khó thở. Ngọc My phải khó khăn lắm mới lấy được khăn giấy lau sữa từ trong mũi trào ra, trong lòng thầm nguyền rủa cái tính nhân nhượng của mình, nếu biết thế này còn lâu cô mới đồng ý.

 Sau một hồi shock, nó bật dạy rồi phòng nhanh ra khỏi căn tin và đâm thẳng vào một ngưòi:

 - Dai!? Mình xin lỗi! nó cúi đầu.

 - Vui mừng quá nên đi đứng không cẩn thận à? Dai nhìn nó, cười.

 - Ơ, mình....

 - Chúc mừng cậu! Dai cười buồn.

 Trong lòng nó chợt dâng lên cảm giác tội lỗi, nó đâu biết cái khuôn mặt đó đang được diễn bởi một diễn viên chuyên nghiệp.

 Dai vỗ nhẹ vai nó, rồi lướt đi. Như một cơn gió.

 ------------------

 Cá Sấu cốc

 - Bạn đến nhanh hơn tôi tưởng! Tôi nghĩ với tốc độ thông tin rùa bò của bạn có lẽ phải ngày mai mới biết! Hắn dựa nhìn nó, hai tay ung dung đút trong túi quần.

 - Bạn muốn gì? Nó nhíu mày.

 - Trả lời bạn thôi, chẳng phải bạn đang chờ sao?

 - Bạn không đùa? Nó hồi hộp nhưng không để lộ ra bên ngoài

 - Sawada Shin này chưa từng biết đến chữ "đùa", hay bạn thích tôi đùa với bạn? Hắn cười, nụ cười cá sấu.

 Nó đỏ mặt, quay đầu ra vẻ giận dỗi:

 - Sao tôi lại thích một người như bạn nhỉ?

 Hắn nhún vai:

 - Ai bảo tôi quá hoàn hảo làm gì!

 Nó và hắn trở thành một cặp...từ hôm nay.

 -------------------

 Tối

 - Rốt cuôck em đang nghĩ gì thế? Nhật nam hỏi

 - Nghĩ? Tình yêu có chữ gọi là "suy nghĩ" sao? Hắn tỉnh bơ

 - Em và L:inh không cáo kết cúc tốt đâu, tuy nhiên anh vẫn ủng hộ nếu tình cảm đó là thật!

 - Khi nào anh mới định nói cho em biết đây? Hắn vẫn đứng, nhìn xa xăm về phía trước.

 - Nếu yêu Linh thì không nên biết làm gì.

 -------------------------

 Nó và Ngọc My

 - Chị!!! Nó lí nhí

 - Yên tâm, chị không xen vàp đâu! Chị vẫn nhớ lưòi hứa của em mà.

 - Chị à! Hai tay nó đan chặt vào nhau, bối rối.

 - Sau này đứng hối hận là được rồi, miễn sao khi gãy cánh vì bay quá cao hãy nhớ mình vẫn còn một bầu trời thân thuộc là được. Nó xong Ngọc My bước vào phòng. Chuyện của Linh đúng là khiến cô lo và tức đến chết mà.

 Nó vẫn đứng yên ở gian chính giữa. Đứng cho đến khi đôi chan mỏi dừ mới chịu đi ngủ.

 "Quách Giao Khuyên là quá khứ rồi, đã chết rồi. Bây giờ mình là Triệu Thuỳ Linh, hãy sống ích kỉ một chút, được không?"



Chap 39: Hẹn hò và ra mắt

 Nếu như có một cuộc thi bình chọn cặp đôi kì cục nhất thì có lẽ hắn và nó sẽ giành ngôi vị quán quân. Kể từ ngày hôm đó đến giờ đã hơn một tháng, nó và hắn đi đâu cũng khiến mọi người xung quanh phải vểnh tai và ngước nhìn, không phải vì ngưỡng mộ mà là......để ngóng những câu nói kiểu như: "chúng ta không hợp nhau đâu" hay " chũng ta nên chia tay thôi.....và hàng nghìn câu nói khác được tưởng tượng từ bộ não của những kẻ hóng hớt. Nhưng họ làm vậy không phải không có lí do, mà đơn giản là vì ngày có 24 tiếng đồng hồ thì phân nửa số đó hắn và nó cãi nhau. Mở đầu bao giờ cũng là hắn khơi mào trước với những lí do lãng nhách và vớ vẩn hết sức, rồi kết thúcbao giờ cũng là nó nhượng bộ cùng một câu xin lỗi dù thật chất bản thân mình mắc lỗi gì cũng không hiểu rõ.

 Những chuyện khiến hắn và nó cãi nhau thì đúng là đủ thể loại chẳng hạn như:

 Sáng, nếu như tại lớp học là:

 - Cho tôi mượt bút chì với! Một boy ngồi ngay bàn trên quay xuống hỏi nó.

 Nó không nói gì, chỉ nhanh nhẹn đưa quản bút chì cho cậu ta. Mọi chuyện chỉ có vậy nhưng ....

 Trưa, tại cá sấu cốc:

 - Bạn lại sao nữa? Nó nhăn mặt khi một mình độc thoại nãy giời mà hắn chẳng thèm lên tiếng.

 -"........" Lại tiếp tục im lặng.

 - Sawada! Nó bực mình

 Hậu quả của câu nói vừa rồi là một ánh mắt lạnh run người xoáy thẳng lấy nó, khuyến mãi thêm câu nói:

 - Gọi tôi là Shin! S-h-i-n. Hắn gằn từng chữ. (t/g: có thể mọi người không biết, ở Nhật và một số nước khác người ta chỉ gọi họ của nhau. Nếu họi thẳng tên ra thì hẳn là những người thân thiết và có vị trí quan trọng đó)

 Nó nuốt nước bọt rồi nói:

 - Bạn rốt cuộc bị sao đây?

 - Bạn cố tình không biết? Hắn nhíu mày

 Tính cách này là tính cách khiến nó khó nuốt trôi và khó hiểu nhất trong vô số những tính khó hiểu của hắn. Ai cũng biết hắn là một người rất thẳng thắn, vậy mà khi xảy ra những chuyện này lại luôn úp úp mở mở. Đúng là bực mình quá mà. Tuy vậy nó vẫn phải cố moi lại kí ức rồi như thể nhớ ra nó méo mặt nhìn hắn:

 - Không phải chứ! Đừng nói chỉ vì chuyện quản bút hồi sáng đấy nhé!

 - Cuối cùng bạn cũng ....thông ra rồi đấy! Tôi ghét cái cách bạn thân mật với những thằng con trai khác! Hắn khoanh tay trước ngực, quay đầu che bộ mặt đỏ ửng

 Nó hít một hơi thật sâu, lấy tay vỗ vỗ cái đầu rồi nói:

 - Coi như tôi sai, xin lỗi bạn, Shin!

 Hắn liếc nhìn khuôn mặt nó, cố nhịn cười:

 - Lần này tha cho bạn!

 Và còn những chuyện không kém phần lãng nhách khác như:

 - Bạn đến muộn 3 phút, rốt cuộc bạn có nhớ đến cuộc hẹn với tôi không đây? Hắn nhìn đồng hồ rồi phán xét

 - Ai bảo bạn thích vào rừng làm gi? Tôi suýt lạc đấy! Nó thở hòng hộc vì mệt.

 Và kết quả chắc mọi người cũng đoán ra. Hắn và nó cãi nhau om tỏi cùng với buổi hẹn bị huỷ bỏ. Sau đó lại vẫn câu nói quen thuộc:

 - Lần sau sẽ không thế nữa! Xin lỗi bạn, Shin!.

 Tất cả cứ diễn ra như một vòng luân hồi suốt hơn một tháng qua nhưng kết quả dành cho những kẻ hóng hớt cũng chỉ là con số không vì tình cảm giữa nó và hắn ngày càng mật thiết chứ chẳng vì thế mà lạnh nhạt(t/g: bó tay)

 -----------------

 Nghỉ hè

 Đây là kì nghỉ đầu tiên của nó trên đất Nhật. Nó muốn về nhà nhưng anh Nam và chị nó không cho phép, lí do đưa ra cũng rất mơ hồ nhưng làm sao nó có thể cãi lại được. Đành ngồi chờ năm học mới đến chứ biết làm sao.

 Tuy vậy, kế hoạch đã được thay đổi.

 - Bạn sẽ đến nhà tôi 2 ngày! Hắn ung dung ăn miếng bánh kem rồi nói

 - Nhà bạn? Tôi? Nó sửng sốt đến nỗi suýt làm rơi chiếc bánh.

 - Có sao, bạn là bạn gái tôi. Đến ra mắt bố mẹ tôi là chuyện bình thường.

 Nó đỏ mặt, trong khi hắn vẫn tỉnh bơ.

 - Tôi không đi đâu! Nó lắc đầu

 - Tháp Tokyo, tôi nghĩ bạn chưa được đến đó! Hắn nhìn nó, nở nụ cười cá sấu dụ khị.

 Tháp Tokyo? Nó ngước đôi mắt lên trời tưởng tượng. Khuôn mặt hệt như đứa trẻ được hứa cho kẹo rồi quay sang phía hắn:

 - Bạn sẽ đưa tôi đi? Nó nhìn hắn với đôi mắt long lanh

 Hắn mỉm cười đắc thắng, cái tính ham chơi của nó hắn biết quá rõ mà. Tuy nhiên hắn vẫn cố giữ thái độ bình thường:

 - Nếu bạn muốn!

 Chap 39: Hẹn hò và ra mắt - tiếp

 Sáng hôm nay, nó cùng hắn khởi hành đến Tokyo. Cả buổi tối hôm qua nó đã năn nỉ Ngọc My đến gãy cả lưỡi. Cũng may, màn nước mắt ốun con được diễn thành công.

 Hắn nói là nhà nhưng khi đên nơi thì nó chẳng thấy thế chút nào. Rõ ràng là một ngôi biệt thự giữa lòng thành phố mà hắn vẫn bình thản như không. Nhưng điều đáng ngạc nhiên nhất là khi vừa bước vào cổng nó lại thấy khung cảnh bên trong hoàn toàn khác so với từ ngoài nhìn vào. Như đoán được suy nghĩ trong đầu nó, hắn giải thích:

 -Đây là cung điện Shine, được xây dựng ở một không gian khác. Ngôi biệt thự bạn thấy ban nãy chỉ là mặt nạ che đi vẻ bề ngoài thôi. Khi vào cổng cũng là lúc chúng ta xuyên qua kết giới đến vị trí không gian của lâu đài!

 Nó gật gù tỏ vẻ đã hiểu rồi rón rén theo sau hắn. Nó ngại những đôi mắt của người hầu nhìn vào, những cái nhìn tò mò và ngưỡng mộ. Nó đâu biết, đây là lần đầu tiên hắn đưa một cô gái về nhà chơi.

 Hắn sắp xếp cho nó ở một căn phòng khá rộng rãi. Xung quanh được trồng nhiều cây cảnh. Đây là phòng của Nhật Nam ngày xưa.

 -Đi thôi! Hắn cầm lấy tay nó lôi đi sau khi nó nhận phòng.

 -Đi đâu cơ? Nó ngu ngơ.

 -Đi gặp bố mẹ tôi! Hắn nói tỉnh bơ.

 Nó bỗng trở nên lúng túng và lo lắng hơn bao giờ hết. Trong trí tưởng tượng của nó thì hai người đứng đầu giới pháp sư chắc hẳn phải rất kĩ tĩnh nhưng nó ngạc nhiên đến nỗi có nằm mơ cũng không tin rằng vị phu nhân nó quen đêm Giáng Sinh lại là mẹ hắn- Nữ thần nương nương. Hơn nữa hai người họ chẳng tỏ vẻ cao sang gì, rất bình dị khiến cho người ta có một cảm giác an toàn ấm áp.

 -Mẹ biết ngay con sẽ phải lòng con bé mà! Mẹ hắn che miệng cười.

 -Con chọn khéo đấy! Bố hắn cũng phụ hoạ.

 Khuôn mặt nó đỏ như gấc chín, không biết nói sao đánh mở lời xã giao thông thường:

 -Rất vui được gặp hai bác! Nó cúi đầu, không hề gọi họ theo phong cách gia giáo trong hoàng tộc nhưng lại không giả tạo và rất thân mật khiến họ cười tươi.

 -Mom, con muốn để cô ấy ở đây hai ngày! Hắn vẫn nói giọng bình thường dù bên trong ngượng không kém gì nó.

 -Ôi, tuyệt quá đi chứ! Thế hai con có dự định định đi thăm Tokyo à? Mẹ hắn cười hiền.

 -Phải, giờ tụi con đi luôn! Nói xong hắn cầm lấy tay nó rồi kéo ra ngoài. Nó chỉ kịp gật đầu chào họ và bước nhanh theo hắn.

 Khi bóng hai người khuất sau cánh của cũng là lúc khuôn mặt của bố mẹ hắn trở nên lo lắng và bất an hơn bao giờ hết.

 -Lần trước không ngắm kĩ con bé, thật không ngờ lại giống đến như vậy! Nữ thần nương nương nhíu mày.

 -Phải, từ khuôn mặt đến phong cách và lời ăn tiếng nói thì đúng là giống như từ một khuôn đúc ra với Diệp Tuyệt Mĩ! Nam thần bệ hạ chống cằm suy tư.

 -Nhưng vốn dĩ điều đó là không thể, gia đình họ đều đã chết trong đám cháy cơ mà?

 Nam thần bệ hạ thở dài:

 -Mong rằng đó chỉ là một sự trùng lặp, nếu không đây đúng là nghiệt duyên.

 Hồi ức lại hiện về trong đầu ông. Suốt 11 năm qua ông luôn áy náy vì chuyện đó. Ông thật sự không muốn vì lỗi lầm của mình xưa kia mà khiến con trai ông phải tan nát trái tim dường như đã nguội lạnh.

 Chap 39: Hẹn hò và ra mắt - tiếp

 Tuy hắn đang trong vai một học sinh trung học rất đỗi bình thường, với một bộ đồ đơn giản nhưng vẫn thu hút rất nhiều ánh mắt hướng tới nhất là các girl qua đường. Hắn là pháp sư mà chẳng khác gì phù thuỷ khi mà mỗi khi ra đường số lượng các cô gái phải vào viện vì bị ….tông cột điện, cây cối, nhẫm phải đuôi chó,……nhiều vô số kể. Tuy nhiên cũng có cái lợi là bệnh viện được thêm tiền thuốc thang.

 Nó và hắn đi xe…..bus đến tháp Tokyo. Nó vui mừng, háo hức như con nít trong khi hắn thấy khá nhàm chán. Cái tháp này hắn ngắm chán chê từ lâu rồi, nếu không phải vì lỡ hứa với nó thì còn lâu hắn mới đến những nơi ồn ào và đông đúc như thế này.

 -Nhìn xem, Tokyo nhìn từ đây đẹp quá đi! Nó nhìn qua kính viễn vọng(đúng hay không không biết) rồi hào hứng vẫy tay.

 Hắn không nói gì, chỉ ngó qua một lượt rồi phán:

 -Vẫn như thế! Chẳng có gì khác biệt!

 Nó bĩu môi:

 -Bạn đúng là khô khan quá đấy, nói với bạn thà tôi độc thoại còn hơn!

 - Nếu vậy tự độc thaọi đi! Hắn nhún vai mặ cho nó tức đến bốc khói đầu.

 Sau một hồi leo lên, leo xuống tháp, lượn qua lượn lại khắp các địa điểm vui chơi trong thành phố. Nó và hắn dừng lại tại một quán sushi để ăn trưa.

 -Chút chúng ta sẽ đi đâu nữa? Nó hồi hộp, tính nó vồn ham chơi từ bé mà.

 -Bạn muốn đi đâu? Hắn vừa ăn miếng sushi cá vừa hỏi.

 -Đi xem phim nhé! Nó năn nỉ

 -Okay, nhưng là phim kinh dị hoặc có tiếng ồn. Hắn cố thờ ơ với khuôn mặt cún của nó mặc dù rất muốn bật cười.

 -Kinh dị/ Tiếng ồn? Đúng là bạn chẳng biết chiều con gái. Nó xụ mặt

 -Thôi được rồi, tuỳ bạn vậy! Hắn thờ dài.

 Và buổi xem phim chắc mọi người cũng đã hình dung được. Nó là con gái nên đã mua vé phim tình cảm, trong khi mọi người khóc sướt mướt vì một cảnh cảm động nào đó thì hắn chỉ ngáp ngắn ngáp dài rồi….ngủ.

 Chiều, 5h30’, tại một quán cà phê.

 -Về kết thúc bộ phim, tôi thấy nó chẳng có ý nghĩa gì! Hắn nói với giọng uể oải cùng một cái ngáp.

 -Đó là do bạn ngủ mà không xem phim! nó múc lấy một miếng kem to đút nhanh vào miệng.

 -Vì nó không đáng để theo dõi! Hắn vẫn giữ nguyên ý kiến

 Nó thở dài, muốn hắn thừa nhận bộ phim đó hay theo ý nó đúng là khó hơn lên trời.

 Bỗng:

 -Chúng ta có duyện thật!

 Nó và hắn quay lại phí người vừa nói, đó là một ông bác trung niên với chiếc máy ảnh treo trên cổ. Lạ ở chỗ, nó và hắn không hề quen biết người này.

 -Hai người không biết tôi, nhưng tôi biết hai người đấy!Vừa nói ông ta vừa để lên bàn hai bứac ảnh chụp nó đáng giờ tay trêu đùa người đóng gấu bông, còn hắn ở ngay bên cạnh nhìn nó cười. Nên bức ảnh là tháp Tokyo.

 -Tôi là một nhiếp ảnh gia, đã chụp rất nhiều bức ảnh nhưng đây có lẽ là bức tôi tâm đắc nhất!

 -Cảm ơn bác, hình đẹp quá! Nó ngắm bức ảnh rồi cười tươi.

 -Hạnh phúc nhé đôi bạn trẻ! Nói rồi ông ta bước đi. Bí ẩn hệt như lúc xuất hiện.

 Liệu nó và hắn có thật sự được hạnh phúc không?????????

 Chap tiếp theo: Sự thật và sự thật, tình yêu và lí trí
Phan_1 Tap1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_18
Phan_19
Phan_20
Phan_21
Phan_22
Phan_23
Phan_24
Phan_25
Phan_26
Phan_27
Phan_28
Phan_29
Phan_30 Tap 2
Phan_31
Phan_32
Phan_33
Phan_34
Phan_35
Phan_36
Phan_37
Phan_38
Phan_39
Phan_40
Phan_41
Phan_42
Phan_43
Phan_44
Phan_45
Phan_46
Phan_47
Phan_48
Phan_49
Phan_50
Phan_51
Phan_52
Phan_53
Phan_54
Phan_55 end
Phan_Gioi_Thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .